Không chỉ vượt qua khiếm khuyết của bản thân, vươn lên trong cuộc sống, chị Nguyễn Thị Phương Thanh sinh năm 1978, ngụ ấp Sơn Hòa, xã Vọng Đông, huyện Thoại Sơn, tỉnh An Giang còn trợ giúp, tạo việc làm cho những người đồng cảnh, người khó khăn. Chẳng biết từ khi nào, người phụ nữ ấy cứ hàng ngày cặm cụi làm việc và coi việc tạo công ăn việc làm cho những người nghèo là trách nhiệm của bản thân mình.
Bị khuyết tật từ nhỏ với đôi chân bị bại liệt, đi lại khó khăn nhưng không vì vậy mà chị Thanh buông xuôi, phó mặc cho số phận. Học hết lớp 9, chị quyết định nghỉ học, quyết tâm tìm cho mình một cái nghề để tự nuôi sống bản thân, bởi chị nghĩ còn đôi tay lành lặn là còn khả năng lao động. Biến mặc cảm thành nghị lực, ý chí vươn lên trong cuộc sống, chị chọn cho mình nghề may quần áo.
Đối với những người bình thường, vươn lên từ 2 bàn tay trắng là điều không dễ, nhưng đối với một người khuyết tật là phụ nữ thật sự là một thử thách rất lớn. Chị Thanh chia sẻ: “Tôi chọn học nghề may, vì nghĩ nghề may dễ kiếm sống ở vùng nông thôn, hay ít ra học nghề may có thể tự may quần áo cho mình và người thân. Với đôi chân bị tật, làm quen với máy may là việc không dễ dàng, phải mất mấy tháng trời tôi mới điều khiển được chiếc kim may theo ý mình. Sau này có máy may công nghiệp, chạy bằng điện, công việc của tôi nhờ đó cũng dễ dàng hơn”. Năm 2004, chị Thanh lên TP. Hồ Chí Minh làm may gia công các mặt hàng bóp, ví cầm tay, túi xách... Sau khi đã thành thạo với nghề và nghĩ rằng công việc như vậy vẫn làm được ở quê nhà nên chị trở về nhà và xin đem hàng về quê tiếp tục may gia công cho cơ sở.
Vốn biết may từ nhỏ nên chị khá dễ dàng khi chuyển sang nghề may bóp, ví gia công. Ban đầu, những đơn hàng có số lượng nhiều một mình không làm hết, chị Thanh tìm thêm từ 4 - 5 chị em phụ nữ trong ấp không có việc làm ổn định làm cùng. Dần dần lượng hàng ngày càng nhiều, chị rủ nhiều người trong xóm làm, hướng dẫn cho các chị may gia công. Nhiều chị em phụ nữ thấy vậy đến học nghề và được chị nhận vào may gia công. Chị em nào muốn mua máy may để nhận hàng về nhà may chị Thanh sẵn sàng giúp đỡ. Cứ như vậy, cơ sở may của chị Thanh dần hình thành, đến nay đã thu hút trên 30 lao động nữ tại địa phương. Với chị được tham gia lao động, sản xuất đó là niềm vui, niềm hạnh phúc và hơn thế nữa là được giúp đỡ nhiều chị em nghèo có hoàn cảnh khó khăn trong xã, tăng thêm thu nhập, cải thiện đời sống gia đình, góp phần cùng chính quyền địa phương giải quyết việc làm cho lao động nông thôn.
Nghị lực người phụ nữ KT An Giang (2)
Để mở rộng sản xuất chị Thanh vay Ngân hàng Chính sách Xã hội và Ngân hàng Nông nghiệp và Phát triển nông thôn số tiền 140 triệu đồng... nhập thêm nguyên liệu, mua thêm máy móc phục vụ cho việc mở rộng cơ sở. Chị tự mua nguyên liệu về cắt may, in theo đơn đặt hàng, giảm bớt được phần chuyên chở nguyên liệu, tăng thêm lợi nhuận. Công việc thuận lợi, đầu ra ổn định, trung bình 1 tuần cơ sở của chị xuất được 2 đơn hàng, số lượng từ 3.000-4.000 sản phẩm. Mặt hàng do cơ sở sản xuất ngày càng phong phú và đa dạng: bóp viết, bóp da các loại, ví cầm tay, móc khóa, túi xách... với nhiều mẫu mã và màu sắc.
Sau 16 năm hoạt động, cơ sở may gia công của chị lúc cao điểm có khoảng 40 lao động, trong đó có khoảng 20-25 lao động may thường xuyên, còn lại may gia công theo thời vụ, thu nhập ổn định từ 2,5-3 triệu đồng/người/tháng.

Tin liên quan